Nowhere Land

Sunday, September 19, 2004

Sướt mướt! Sến!! Tiểu tư sản!!!


"Gió bay từ muôn phía
tới đây ngập hồn anh,
rồi tình lên chơi vơi
Thuyền anh một lá ra khơi
về em phong kín mây trời
đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai ... "


Thế là hết mùa hè rồi, mấy hôm nay trời hơi lạnh, buổi tối và đêm thường có mưa, hôm qua còn có sấm chớp, trời mát mẻ dễ chịu, nhiều gió. Thời tiết này có thể ngủ cả ngày cũng được!. Ngoài đường lá cây đã lác đác chuyển màu. Chừng mấy tuần nữa thì phong cảnh sẽ rất đẹp, khi mà lá cây sẽ chuyển sang đủ mọi màu: vàng, đỏ, xanh rực rỡ đến nao lòng. Còn những ngày "mùa hè rớt" này thì thật dễ buồn. Nó không đủ rực rở để có thể làm say đắm và cũng không khiến người ta khó chịu như sự ngột ngạt của mùa hè hay cái lạnh buốt của mùa đông nơi đây. Chỉ giống như hình bóng của cái đẹp, một sự gợn lòng khi "nhìn những mùa thu đi".

Mấy hôm nay cứ hay nghĩ về những điều đã qua, vẩn vơ nhớ nhung, vẩn vơ nuối tiếc. Dạo này tớ hay thích nghe nhạc vàng, mấy đêm rồi toàn nghe những "rồi đây ai đưa em về nơi cuối trời" với lại "anh sẽ đi, về miền cát nóng, nơi có quê hương mịt mù khói súng" .


Hôm nay cậu bạn cùng nhà về bảo là tuần sau là trung thu rồi. Mình cũng chẳng để ý, mới bảo là trung thu hay Tết thì ở bên này cũng vậy thôi, có gì quan trọng đâu. Mà thực ra hồi ở Việt Nam, mình cũng chẳng nhớ được trung thu thì làm gì, trừ hồi còn nhỏ thì trung thu là dịp háo hức để đi mua súng phun nước. Có một trò vui nữa là xâu hạt bưởi thành một tràng để đốt vào đêm Trung thu. Đêm Trung thu, cả xóm tắt điện và các chuỗi hạt bưởi cháy bừng ngoài hiên trước khi bọn trẻ con về nhà phá cỗ.

"Em còn nhớ anh nói rằng
khi nào em đến với anh
xin đừng quên chiếc áo xanh"


Trong ký ức về những ngày xưa cũ của mình cũng từng có một tà áo xanh. Một chiếc áo len xanh của những ngày thu dịu dàng. Một chiếc áo khoác màu xanh quyến rũ trong những ngày cuối năm rét xuýt xoa. Tà áo xanh ấy giờ đã lấy chồng. Và cũng chưa bao giờ là của mình cả. Sau này thỉnh thoảng có gặp lại, không hiểu sao mình không thấy nàng mặc áo xanh. Có lần hỏi chuyện trên chat thì nàng nói bây giờ, màu favorite của nàng là màu khác. Giờ cũng không nhớ là màu gì, da cam thì phải.


"Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành "



Mộng nữa cũng là không thôi! Thế tức là sẽ phải xem The Lover một mình. Sẽ không có ai để "Có một hôm bên gối tôi nằm. Nghiêng sang em, tôi thấy nắng vàng". Và sáng mai ngủ dậy sẽ lại bắt đầu một ngày giống như muôn ngày khác, không thực sự có niềm vui hay là nỗi buồn.


"Rồi chiều nào băng giá
tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát
Anh mơ trong nét bút đa tình sao..."




Tà Áo Xanh

Đoàn Chuẩn & Từ Linh :::


Gió bay từ muôn phía
tới đây ngập hồn anh,
rồi tình lên chơi vơi
Thuyền anh một lá ra khơi
về em phong kín mây trời
đêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai

Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành

Anh còn nhớ em nói rằng
Sao mùa xuân lá vẫn rơi?
Sao mùa xuân lá vẫn bay?
Em ơi, có hoa nào không tàn
có trời nào không mây
có tình nào không phai?

Em còn nhớ anh nói rằng
khi nào em đến với anh
xin đừng quên chiếc áo xanh
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có màu nào không phai
như màu xanh ái ân

Rồi chiều nao xác pháo
bên thềm tản mác bay
em đi trong xác pháo
anh đi không ngước mắt
thôi đành em

Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn
hoa mai rơi từng cánh trên đường
lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi
hoa tàn nhạc bay theo không gian

Biết nhau để mà nhớ
nhớ nhau để sầu dâng
tình trần ôi mong manh
người mơ một sớm đến anh
rồi đi đi mãi cho anh sầu
đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai

Mộng nữa cũng là không
ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành

Anh còn nhớ em nói rằng
sao mùa xuân đến không vui?
sao mùa xuân đến không tươi?
Em ơi, có trăng nào không tà
có diều nào không bay
có tình nào không say?

Em còn nhớ anh nói rằng
tâm hồn anh dễ chóng quên
tâm tình anh dễ chóng phai
Em ơi, có đâu ngờ đến rằng
có tình nào không phai
như tình anh với em

Rồi chiều nào băng giá
tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát
Anh mơ trong nét bút đa tình sao
Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn
Nhưng riêng anh dệt mấy cung đàn
Nhạc đời còn ghi những nét thương yêu
Hoa tàn tình tan theo không gian...


7 Comments:

Post a Comment

<< Home