Nowhere Land

Friday, February 18, 2005

Mưa Xuân - Nguyễn Bính

Nói về tâm sự người con gái thôn quê Bắc bộ Việt Nam chắc không ai hơn được Nguyễn Bính, kể cả những nhà thơ là phụ nữ và cũng có tâm hồn thôn quê như Anh Thơ chẳng hạn. Hôm nay buồn buồn thế nào lại vào trang web của Đài tiếng nói Việt Nam, rồi tắt đèn nằm nghe đọc truyện đêm khuya và đọc thơ.
Nhớ ngày trước, kể cả ở Việt Nam, cứ nghe tiếng đọc truyện đêm khuya hay đọc thơ là mình lại cảm thấy có một nỗi buồn khó tả, cứ mơn man, hình như do hồi nhỏ, buổi đêm thỉnh thoảng ngủ muộn nghe chương trình này trong âm thanh tĩnh lặng, giữa tiếng xào xạc của đêm và gió, tiếng kêu của côn trùng quanh nhà tạo thành một cảm giác khó quên (hồi bé mình cũng là một đứa bé sống cô lập, tách mình ra khỏi gia đình, bạn bè và không hay biểu lộ tình cảm, nhiều lúc sống trong thế giới của tưởng tượng với các fantasy khá kỳ quặc mặc dù mình vẫn luôn được mọi người yêu mến, từ ở nhà cho tới trường)

Đọc thơ: Kim Phúc

Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa.

Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: "Thôn Đoài hát tối nay".

Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh.

Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem!

Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe.
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Đoài cách có một thôi đê.

Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem
Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.

Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!

Mình em lầm lũi trên đường về
Có ngắn gì đâu một dải đê!
áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya

Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: "Mùa xuân đã cạn ngày".

Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
Bao giờ em mới gặp anh đây?
Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ
Để mẹ em rằng hát tối nay?

1936

10 Comments:

  • "hồi bé mình cũng là một đứa bé sống cô lập, tách mình ra khỏi gia đình, bạn bè và không hay biểu lộ tình cảm, nhiều lúc sống trong thế giới của tưởng tượng với các fantasy khá kỳ quặc mặc dù mình vẫn luôn được mọi người yêu mến, từ ở nhà cho tới trường"

    And now?

    By Anonymous Anonymous, at 2/18/2005 12:30 AM  

  • Who knows! :P
    Thế bạn anno là ai thế, không nói rõ tên tuổi thì ai biết được mà nói chuyện

    By Blogger Linh, at 2/18/2005 12:45 AM  

  • ..."Doc tho hai ma em bung do
    Co le la em nghi den anh"..
    :-)

    By Anonymous Anonymous, at 2/19/2005 5:21 PM  

  • Bạn Anno nào đấy đừng làm tim tớ đập nhanh như thế, có được không? ;)

    By Blogger Linh, at 2/19/2005 5:58 PM  

  • Very nice site! » »

    By Anonymous Anonymous, at 2/06/2007 11:24 PM  

  • Best regards from NY! » » »

    By Anonymous Anonymous, at 3/07/2007 10:09 AM  

  • TY lúc nào cũng tuyệt vời nhỉ! Chỉ sợ mai này thân thể già đi mà cứ muốn ... yêu

    By Anonymous Anonymous, at 1/03/2009 9:51 AM  

  • Rất thích nghe ngâm thơ bài "Mưa Xuân" trên VOV2. Cảm ơn bạn rất nhiều!

    By Anonymous Kiên Nguyễn, at 2/16/2011 5:45 AM  

  • Nghe nhạc hiệu của đài nó như khiến mình sống lại tuổi thơ ngày xưa. Xa xăm, diệu vợi…

    By Blogger kts, at 6/16/2011 12:21 AM  

  • Nghe nhạc hiệu của đài nó như khiến mình sống lại tuổi thơ ngày xưa. Xa xăm, diệu vợi…

    By Blogger kts, at 6/16/2011 12:22 AM  

Post a Comment

<< Home