Nowhere Land

Monday, April 11, 2005

Hey you

Hey you, out there in the cold
Getting lonely, getting old
Can you feel me?
Hey you, standing in the aisles
With itchy feet and fading smiles
Can you feel me?
Hey you, don’t help them to bury the light
Don’t give in without a fight.

Hey you, out there on your own
Sitting naked by the phone
Would you touch me?
Hey you, with you ear against the wall
Waiting for someone to call out
Would you touch me?
Hey you, would you help me to carry the stone?
Open your heart, I’m coming home.

But it was only fantasy.
The wall was too high,
As you can see.
No matter how he tried,
He could not break free.
And the worms ate into his brain.

Hey you, standing in the road
Always doing what you’re told,
Can you help me?
Hey you, out there beyond the wall,
Breaking bottles in the hall,
Can you help me?
Hey you, don’t tell me there’s no hope at all
Together we stand, divided we fall.
...

11 Comments:

  • Hey you, don’t be afraid of high wall
    As long as faith is in our heart
    How trappy, how thorny this cold world
    Nothing can break us apart!
    :-D

    By Anonymous Anonymous, at 4/11/2005 12:31 PM  

  • Hey you, sitting there somewhere
    Looking for something, waiting for someone
    Can you see me?
    Can I know you?
    Can you feel me?
    Can I touch you?
    Can you help me?
    Can I be you?

    By Blogger Linh, at 4/11/2005 1:22 PM  

  • Có đoạn này em G dịch ngày xưa về bài Hey you.

    Hey You

    "Hey You", một bài hát nổi tiếng trong The Wall không may đã không có mặt trong phim. Đó là một lời cầu van của Pink khi hắn nhận ra rằng bị tách rời khỏi thế giới chẳng phải là một điều hay ho như hắn từng nghĩ. Trong bài hát, Pink kêu cứu, mong ai đó có thể nghe thấy hắn qua bức tường. Bài hát cũng giống như một lời khuyên những ai đang xây bức tường: "Don't help them to bury the light/ don't give in without a fight." Nó cũng là một lời cầu xin người nào bên ngoài bức tường hãy giúp hắn ra khỏi đấy, cầu xin người nào bên ngoài bức tường đừng giúp "chúng" dập đi ngọn lửa vẫn còn đang cháy trong hắn. Rồi Pink tiếp tục cầu xin người ta giúp hắn mang hòn đá đi, cái gánh nặng hắn phải chịu trong suốt cuộc đời, suốt thời gian xây bức tường.
    Sau tiếng guitar solo, một giọng hát khác, có lẽ là giọng của hiện thực, cất lên. Nó nói rằng cái chuyện Pink tưởng sẽ có ai đó giúp hắn chỉ là "only fantasy" vì bức tường của hắn quá cao và quá dày rồi. Chẳng có lối đi nào xuyên qua đó. "No matter how he tried he could not break free". Có đấu tranh đến đâu chăng nữa, Pink cũng không thể tự giải phóng mình khỏi những rào cản khổng lồ mà hắn đã tự hăm hở xây nên. "And the worms ate into his brain." Lời hát này nói tới ẩn dụ con giun (worms). Giun theo ý nghĩa truyền thống, đại diện cho 2 thứ: thứ nhất, đó là cái chết và sự thối rữa. Và thứ hai. Đó là Tri thức. Những con giun đã ăn ruỗng trí óc Pink, cho thấy sự thoái hoá và thối rữa của trí óc thông thường, biến hắn thành kẻ loạn thần kinh. Nó cho thấy sự thay đổi (một kiểu phục sinh..., mặc dù trong trường hợp này phục sinh không phải là cái gì tốt lành) sau cái chết. Còn biểu tượng của tri thức: giun là tri thức về cuộc đời thực mà Pink đã học được trong những năm thơ ấu khiến hắn phải dựng lên bức tường. Mỗi lần hắn tự tách rời mình khỏi thế giới, hắn lại thấy những gì đằng sau bức tường chẳng thú vị như hắn nghĩ. Giun ăn ruỗng óc hắn là tri thức thực sự về thế giới: mặc dù bức tường cũng có chỗ dùng được để giúp hắn chống chọi với những lúc khó khăn, nhưng nó quá nguy hiểm nếu hắn dùng một bức tường kín mít chắn hết cả những điều cả xấu lẫn tốt của cuộc đời.
    Sau tiếng hát tàn nhẫn của hiện thực, Pink lại cất tiếng hát, nhưng không còn kêu gọi ai đó "feel" hay "touch" hắn nữa, hắn đã ý thức được tình trạng của mình và cầu xin ai đó "help". hắn. Trong câu cuối, "Together we stand, divided we fall" Pink nhận ra rằng hắn đã lầm. Hắn nhận ra rằng dù đôi khi làm hại nhau, nhưng người ta vẫn cần đến nhau. Và khi một người muốn tách rời những người khác, chắc chắn người đó sẽ gục ngã.

    By Blogger Linh, at 4/11/2005 1:24 PM  

  • Em G. ngày nay vẫn chăm chỉ, sự chăm chỉ không tự nhiên sinh ra cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển từ việc này sang việc khác, hí hí. Ngày xưa sự chăm chỉ nhằm thỏa mãn nhu cầu làm một người cool, intellectual vân vân :-D tóm lại là các giá trị tinh thần.

    Sự chăm chỉ ngày nay nhằm thỏa mãn nhu cầu shopping ngày càng tăng cao. Sự tiến hóa của em G., "ngạc nhiên chưa", đã chuyển từ tinh thần lên vật chất :-D

    G.

    By Anonymous Anonymous, at 4/11/2005 9:54 PM  

  • He he anh Linh oi sap ve roi, hom no cai may anh mac ca xong xuoi roi ha. Anh dai the le ra informed ahead de em vao ep cho gia no kenh len :D
    (Note: Cha lien quan gi den Hey you :P )

    By Anonymous Anonymous, at 4/11/2005 11:55 PM  

  • Re-negotiate rồi em ơi. Lần này thì tương đối tốt, căn bản mình giữ được đầu óc tỉnh táo, không bị bốc đồng như lần trước, hihi.

    By Blogger Linh, at 4/12/2005 12:15 AM  

  • Hôm nay ngồi xem mấy cái ảnh bên Thăng Long post lại thấy thích đi du lịch. Còn nhiều nơi cần phải đi quá. Hè này định đi xuyên Việt nhưng đi một mình có thể cũng hơi buồn, năm trước hình như bác Malchik cũng đi một mình.
    Hè sang năm có thể sẽ sang lại châu Âu.

    By Blogger Linh, at 4/12/2005 12:50 AM  

  • :o re-negociate lại còn đi khoe nữa, các em gái lại thấy mình ... mean dễ sợ :-p

    By Anonymous Anonymous, at 4/12/2005 1:10 AM  

  • Hi hi, hình như ai có vẻ đang tức tối đấy nhỉ :P. Quan hệ thương mại mà, re-negotiate là chuyện bình thường.

    By Blogger Linh, at 4/12/2005 1:19 AM  

  • Hi hi hi anh Linh chi gia vo hard mot ti the thui, chu nham nho gi ba cai vu re-negotiate, chi la viec ngoa`i da hi hi

    O*` nhung ma the la khong thao bang bac Fan rui :P

    By Anonymous Anonymous, at 4/12/2005 11:00 AM  

  • This is very interesting site... »

    By Anonymous Anonymous, at 3/03/2007 1:54 AM  

Post a Comment

<< Home