Nowhere Land

Friday, January 21, 2005

Bức tường

Bức tường của Tagore

Tên của tôi là một nhà tù
và người tôi giam trong đó khóc than.
Tôi mãi lo xây dựng bức tường vây bủa chung quanh:
Và ngày lại ngày,
bức tường cứ lên, lên mãi tận trời cao,
và bóng đen của nó
đã che khuất cái bản ngã thực của tôi,
đến nỗi tôi không nhìn thấy nữa.

Tôi tự hào về bức tường đồ sộ đó,
tôi đem bụi và cát trát lên
để cho cái tên tôi không có một chỗ hở nào,
dù nhỏ nhất:
Và chính vì tất cả những sự chăm lo săn sóc đó
cái bản ngã thực của tôi bị che khuất
đến nỗi tôi không nhìn thấy nữa


Và The Wall của Pink Floyd


Hey You

Hey you, out there in the cold
Getting lonely, getting old
Can you feel me?
Hey you, standing in the aisles
With itchy feet and fading smiles
Can you feel me?
Hey you, don’t help them to bury the light
Don’t give in without a fight.

Hey you, out there on your own
Sitting naked by the phone
Would you touch me?
Hey you, with you ear against the wall
Waiting for someone to call out
Would you touch me?
Hey you, would you help me to carry the stone?
Open your heart, I’m coming home.

But it was only fantasy.
The wall was too high,
As you can see.
No matter how he tried,
He could not break free.
And the worms ate into his brain.

Hey you, standing in the road
Always doing what you’re told,
Can you help me?
Hey you, out there beyond the wall,
Breaking bottles in the hall,
Can you help me?
Hey you, don’t tell me there’s no hope at all
Together we stand, divided we fall.


5 Comments:

Post a Comment

<< Home